Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

Thêm một phương pháp Lều Phương Anh: Điện ảnh đang cứu sự nghiệp ca hát của tôi.

BTC chương trình có sự tương trợ của nhà thiết kế Công Trí nên tôi lại đẹp lại (cười lớn)

Lều Phương Anh: Điện ảnh đang cứu sự nghiệp ca hát của tôi

Lúc mới về còn có chút tiền tiện tặn thích gì mua nấy nhưng sau đó hết tiền nên áo quần không còn nhiều thì bắt đầu xấu đi. Mà đã nói là không nói láo nhưng chẳng nhẽ nói mãi. Muộn nhất là năm tới. Tại sao tôi phải phủ nhận điện ảnh cứu âm nhạc? - Một đồng nghiệp của bạn đã thành công với âm nhạc bằng cú huých điện ảnh.

Đoạn này nên diễn ra sao. Tôi hưng phấn khi đứng trước máy quay - Bộ phim Tiền chùa sắp ra rạp. Thử nghiệm mình cả những bài dân ca Bắc Bộ như “Bài ca sao” trên sàn diễn tình ca vượt thời kì; “Em vẫn còn yêu”; “Khóc cho một tình yêu” ở dòng nhạc pop ballar; dance với “Có bao giờ anh nhớ”. Tôi thắc mắc là sao không diễn sâu hơn và diễn kiểu khác. Diễn viên sân khấu kịch. Trước đó.

Đã bao giờ bạn sốt ruột cho sự chậm chạp của mình sau khi bước ra từ cuộc thi Vietnam Idol? Nhất là khi tự so sánh và đặt mình vào cuộc đua với vô địch và Á quân? - Ngay từ đầu tôi và êkip đều vạch ra được đến thời điểm nào sẽ dừng con đường khám phá. Anh mường tượng một người 25 tuổi tôi mới thi và có những người hát mười mấy năm nay rồi và họ chỉ tỏa sáng vào tuổi ngoài 30.

Ảo tưởng là huyễn hoặc mình trong tầng lớp này. Nhưng. Gần như vỡ nợ. Như anh thấy. Có kế hoạch rõ ràng. Biết lắng tai và không bao giờ nói láo. Đó là một sự liều lĩnh bởi khi thi Idol tôi đã 25 tuổi và giờ đã 28. Vẫn đi cà phê lề đường. Tự bươn chải và gặp được những người giỏi và tốt. May làm sao. Tôi hứng lắm khác hẳn với lúc casting vì đạo diễn khó tính khó nết hơi áp lực nhưng nhận một mai phim trường và xăm vì óc sáng tạo được phát triển.

- Bạn có chắc là mình đang thật lòng không bởi cuộc sống của bạn đã đổi thay quá nhiều? Sự thăng hạng như vậy cũng dễ nhuốm màu mộng tưởng chứ? - Tôi nghĩ là ảo tưởng chỉ dành cho những người thường ngày.

Thời gian đã bào mòn gần như mọi chuyện. Viện trợ đưa đẩy để tôi có dịp này. Và sau cuộc thi. Thật lòng. Nó là một sự khởi đầu và hưng phấn. Nếu vai diễn thành công thì đó sẽ là một lời khích lệ rất lớn đối với bước chân trước hết. Bên cạnh đó. Nhưng đây là một cú nhấn để Lều Phương Anh trở lại với showbiz. Vì tôi xuất hiện và bắt đầu cũng đã muộn thì chẳng việc gì phải sốt ruột.

Về được 4 ngày tôi đã thi Idol. - Sau cú nhấn này.

Để khẳng định bản thân hơn nữa. Để đạt được những gì đã đặt ra. Phim lúc đó phải sáng tạo những gì của bản thân. Vẫn chạy xe máy ầm ầm ngoài đường. Tôi vẫn là tôi. Tổng cộng là 65 clip. Để tôi ví dụ anh biết. Quên lời có thể xin khán giả hát lại nhưng chẳng thể với phim.

Như thế nào để cho hiệu quả. Nhiều người vẫn không thể tin được tại sao tôi lại đi xa đến vậy.

Thật ra có một số chỗ tôi thấy mình “đơ đơ” và tôi vẫn mong được đóng lại. - Vậy điều gì khiến bạn nhớ nhất khi sống tại Nhật? - Đó là đã có những lúc tôi tưởng chừng giấc mơ âm nhạc của tôi đã chết vì gia đình tôi gặp vấn đề về tài chính.

Xúc cảm mới rất là hay. Việc mua giải bên Vietnam Idol ngoài chính ban tổ chức của Vietnam Idol thì không ai có thể đáp được. Âm nhạc. Thêm nữa. Điểm đặc biệt là mỗi tập 5 clip ca nhạc. Bạn sẽ tiếp kiến với điện ảnh – truyền hình hay quay lại tập trung cho âm nhạc? - giờ.

Nếu trình diễn sàn diễn 5 phút. Hơi over một tí. Tôi đã chọn và không hối hận về quyết định của mình - Xin cảm ơn!. Nếu tôi như vậy thì đã không có tôi hôm nay. Tôi mang ơn họ vì thời cơ quá tốt này. - Nhưng tỉnh táo quá chưa chắc đã tốt? - Tôi luôn có những nguyên tắc là chính trực. Nó cứ âm ỉ ở đó. - Tại sao bạn lại nghĩ thế? Hoặc ai đó đã nói cho bạn biết chăng? - Tôi tự tinh thần được.

Bạn có mong điều đó không? Nếu nó xảy ra bạn có cố phủ nhận nó? - Đó là sự thực nó đã cứu sự nghiệp âm nhạc. Tôi đi ra ngoài cuộc sống. Đơ đơ không được thiên nhiên. Xem lại phim. Tôi vận dụng những điều đó trong công việc. Rốt cuộc. Thí dụ như phân đoạn trước tiên. Người đoàn làm phim đến phòng thu khi có tôi ở đó

Lều Phương Anh: Điện ảnh đang cứu sự nghiệp ca hát của tôi

Tôi phấn đấu với mục đích gì trong 2 năm thì đã phải bươn chải. - Tôi hỏi vậy bởi hiện bạn đã không còn nhắc nhiều về quãng thời gian sống bên Nhật? kí vãng là Quá khứ. Hãy hỏi tôi về cuộc sống bây chừ để tôi có thể cung cấp thông tin cho khán giả biết.

Tôi cố tình chớp mắt nhiều với mục đích gây duyên và hài. Nhìn lại. Tôi rất hàm ơn những người đã giúp tôi để quay lại. Tôi không biết các bạn trẻ tuổi có cảm giác giống tôi không khi hồi bé ngồi trước gương tôi đã biết mình muốn làm gì.

Tôi may mắn khi có một người cộng sự tốt như một người anh. Đã có lúc nào bạn ảo mộng về bản thân mình chưa? Đặc biệt là những ngày tháng bước ra từ cuộc thi Vietnam Idol và quyết định chuyển vào Sài Gòn để phát triển sự nghiệp nhưng nó lại không thành công như bạn muốn? - Nếu tôi nói tôi chưa từng mộng tưởng về bản thân.

Thời kì đầu tôi cần phải nói vì mọi người biết tôi là ai. Luôn để dành một góc để lên mạng tìm và chuẩn bị mọi thứ như một phòng thu nhỏ. Những người chưa hiểu và chưa được hiểu biết và chưa được học dưới sự dạy bảo của đạo Phật bởi tôi là một thiền sinh của đạo Phật Nam Tông. - Vậy còn tin đồn mua giải thì sao? Người ta nói vì bạn rủng rỉnh tiền bạc khi mới về nước nên quyết định thi và phải có giải để có bước đệm vào nghề và bỏ một số tiền lớn để đạt được mục đích của mình? Họ còn nói bạn sáng dạ khi dừng lại ở top 3 vì nếu bạn Quán quân thì…lộ quá? Bạn nghĩ sao về chuyện này? - Tôi nghĩ rằng.

Tôi cũng rất rõ ràng. Nhưng rồi đúng thời điểm thì tôi quyết định mình phải về Việt Nam để theo đuổi mong ước từ bé. Tôi đang quay cho bộ phim truyền hình ca nhạc “Bếp hát” – phiên bản The Kitchen Musical của Singapore – 70 phút – 13 tập và phát sóng mỗi tuần một tập. Còn nói về vai diễn của mình. Có thể sự bắt mắt đó cũng được nhiều khán giả bình chọn.

Âm nhạc như một cái nghiệp. Tôi mộng tưởng khi thi Vietnam Idol - Ít nhiều bạn đã thành công vậy. Tôi cũng đã nhận vai diễn khách mời trong bộ phim “Kỹ nữ máu và tình ái xanh” của đạo diễn Nguyễn Đức Minh trong năm tới. Nếu kế hoạch không làm được. Niềm đam mê bên cạnh niềm ham.

Nó thực sự xảy ra và tôi về chấp nhận làm một bông hoa nở muộn. Sau đó có kế hoạch gì thì gọi tôi. Chung cục. Khi tôi đi quay phim. Tôi luôn ý thức được tôi có gì. Thích thú. Thí dụ như phim “Tiền chùa” thì Khương Ngọc và Vân Trang chia sẻ giúp đỡ tôi rất nhiều.

Chúng tôi quyết định vẫn quay lại là một Lều Phương Anh mặn mà và dịu dàng. Bạn đánh giá sao về bộ phim này? Về vai diễn trước nhất của mình với điện ảnh? - kiên cố đây là một bộ phim hay mang một thông điệp sâu sắc và cách kể chuyện rất Tây.

Dành cho những người đã. Tại sao tôi được rất nhiều bạn bè và anh chị em nghệ sĩ yêu quý và theo dõi và ủng hộ nhiều như vậy. Còn khi bước chân ra tôi đủ tỉnh ngủ để biết mình là ai. Là một người trong cuộc. Tôi muốn gì và cần gì. Hơn 20 diễn viên đều là ca sĩ. Khi tôi về Việt Nam. Khi nhận được quyết định vào top 10 Vietnam Idol cũng là lúc tôi phải lần khần rất nhiều giữa việc vào làm việc tại một công ty Nhật Bản mà tôi đã chọn từ lúc ở bên đó và việc đeo đuổi ước mong lớn đời mình.

Duyên lành hay không lành tôi đều trông dưới con mắt của một Phật tử. Tôi và êkip đang khám phá từ ngoại hình tới đầu tóc và y phục. Sau 2 năm vừa qua. Ban cho mình một sứ mạng. Hơn nữa. Dòng nhạc. Đều là những người có khả năng hát – múa – nhảy. Anh ý sẽ bảo người khác làm. Tại sao tôi phải phủ nhận. Nếu tôi đích thực mua giải. Bản thân tôi cũng nghĩ giỏi lắm tôi chỉ dừng lại ở top 100.

Dù rằng nó đẹp. Khối và cần có gì nên chúng tôi mất 2 năm để khám phá bản thân mình. Không làm không được.

- Trong sự tỉnh táo của một cô gái đã “hơi quá muộn” cho một sự khởi đầu như vậy. Đang và vẫn đang yêu tôi. Vững chắc và bền vững hơn. Vì sao tôi có thể vào thẳng từ top 16 đến top 10 trong khi có sao vị ban giám khảo ngồi dưới.

Nếu làm lại thì đúng tâm sự tình cảm đó chứ không được mới. Kinh dinh và thậm chí là tơ duyên. Cuối cùng khi lên phim lại không hài mấy. Nếu tôi 17 – 18 điều đó có thể xảy ra hoặc nó có thể xảy ra khi tôi thi Vietnam Idol. Không phải muốn bỏ là bỏ được. Nó hỗ trợ tôi rất nhiều trong đời sống.

- Điện ảnh tiếp theo với bạn sẽ như thế nào? - Tôi đến với điện ảnh như một cái duyên. Bao lăm tất bật như vậy khiến tôi cảm thấy mình không đủ sức và đủ tự tín để bắt đầu.

Họ góp ý cho tôi những kinh nghiệm mà họ có. Anh có tin không.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét